Chủ Đề
Màu sắc
Pride

Tham Lam Keo Kiệt

- Triều Dương Tây Lạc -

Tham Lam Keo Kiệt - Chương 6: Bạn Trai Cũ Xông Vào Nhà Đe Dọa Cưỡng Hi*p Tôi

Edit by Đóa Sen Nhỏ

"Ai vậy?"

Trình Kỳ mơ mơ màng màng cảm thấy người bên cạnh chống tay ngồi dậy tựa vào đầu giường, hắn đành thuận thế bám lấy vai Tằng Ảm, nhưng ngay khoảnh khắc liếc thấy màn hình điện thoại thì lập tức tỉnh táo lại.

"Sao Cố Phong Miên lại gọi cho em lúc này?"

Bộ dạng của Trình Kỳ trông còn ngạc nhiên hơn cả Tằng Ảm, mang theo một chút lo sợ mà Tằng Ảm không thể hiểu được, chăm chăm nhìn vào màn hình điện thoại.

Tằng Ảm nghĩ ngợi một chút, gần như buột miệng mà không qua suy nghĩ, "Chắc là muốn hỏi cái món quà sinh nhật rẻ tiền nhất đấy có phải do em tặng không."

"Quà sinh nhật?"

"Không phải lần trước mấy nguyên liệu làm bánh em mua đều bị anh ăn hết rồi sao? Lấy đâu ra bánh kem tặng cho Cố Phong Miên chứ?"

Lần này Tằng Ảm hiếm hoi nắm được trọng điểm, "Sao anh biết em tặng bánh kem?"

Trình Kỳ lập tức ngậm miệng.

Chỉ là đôi mắt của hắn lúc này lại đặc biệt đầy u oán, còn mang theo chút cảm giác chỉ hận sắt không thành thép, khi nhìn chằm chằm vào Tằng Ảm, cứ như muốn đem anh đưa vào lò luyện lại từ đầu.

Tuy tính cách của Tằng Ảm thẳng thắn, nhưng dù có ngốc đến mấy, vào khoảnh khắc này cũng đã ngộ ra điều gì đó.

"Anh đừng suy nghĩ nhiều..."

Mỗi khi đến thời khắc thế này, Tằng Ảm liền bắt đầu miệng lưỡi vụng về, sợ nhất Trình Kỳ lộ ra bộ dáng này nhìn mình.

"Cái bánh kem đó trước đó là định chuẩn bị cho anh. Nhưng vẫn luôn để trong tủ lạnh, thời gian trôi qua lâu quá rồi nên em sợ hỏng. Vứt đi thì tiếc, dù sao cũng vừa đúng vào sinh nhật của Cố Phong Miên nên em nhờ người ta đưa đi luôn. Dù sao... Anh ta cũng không có ăn.'

Nói đến đây, Tằng Ảm có chút mất tự nhiên cười khổ.

"Coi như là quà chia tay sau cùng em tặng cho anh ta. Em cố ý chọn hôm qua đưa cho anh ta, chắc hẳn em có ý gì anh ta cũng hiểu."

Thấy đã giải thích, Trình Kỳ vẫn cứ như cũ, Tằng Ảm giờ phút này cảm giác mình thật sự giống một tên tra nam. Không chỉ có trên giường gọi tên bạn trai cũ, còn tặng quà cho bạn trai cũ vào ngày sinh nhật.

Tất cả những chuyện này cộng lại, liền chính anh cũng thấy mình tội lỗi chồng chất, không thể cãi lại.

"Đừng giận mà, " Tằng Ảm hết sức dỗ dành, sau khi ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, khó có khi nghiêm túc nói, "Sẽ không có lần sau."

Trình Kỳ đỏ vành mắt nhìn Tằng Ảm thật lâu, cắn môi dưới, nhỏ giọng thầm thì, "Không phải anh ghen tuông mới không cho em tặng bánh kem cho anh ta, anh chỉ là sợ hãi."

"Tằng Ảm, em không hiểu, hiện tại rất nhiều chuyện đều vượt ra khỏi phạm vi khống chế của anh. Tựa như tối nay anh không biết vì sao Cố Phong Miên lại tự nhiên gọi điện thoại cho em, cái này đã bắt đầu chệch hướng quỹ đạo, chính là vượt quá giới hạn rồi, em hiểu không?"

Nói xong lời cuối cùng, giọng nói Trình Kỳ liền càng lúc càng gấp gáp, đến mức hắn căn bản không biết nên giải thích như thế nào, trực tiếp im lặng.

Mà Tằng Ảm càng nghe thì vẻ mặt càng ngơ ngác, chỉ khi cuối cùng nghe được mấy chữ  "vượt quá giới hạn" thì cho rằng hắn đang nói mình, lại bắt đầu an ủi cam đoan.

Mãi đến khi hai người nằm xuống lần nữa, Tằng Ảm đau lòng nhìn Trình Kỳ mở to mắt không muốn ngủ.

"Đừng giận nữa được không? Lần này là em sai rồi."

"Anh không có tức giận, em đừng để ý tới anh."

Tằng Ảm dựa vào giác quan thứ bảy mới được thức tỉnh của thẳng nam, cảm thấy người này có lẽ vẫn đang giận, nhưng anh lại không có bằng chứng gì cả.

Lề mà lề mề hồi lâu, Trình Kỳ bỗng nhiên hỏi một câu không đầu không đuôi, "Tằng Ảm, nếu như em bị người ta giam lại, người đó bắt em làm vài việc, em không làm anh ta sẽ đánh em mắng em, không cho em cơm ăn, em... Sẽ làm gì?"

Tằng Ảm nghiêm túc suy nghĩ, "Vậy phải xem anh ta bắt em làm những việc gì đã."

"Không nhiều đâu, chỉ là bắt em làm bánh cho anh ta, xem TV với anh ta, sau đó dỗ anh ta vui vẻ."

"Phụt!" Tằng Ảm bật cười, đùa giỡn nói, "Vậy anh cho em phương thức liên lạc của anh ta đi, cái này không phải giống hệt như khi em sống với anh sao? Em cam đoan trăm phần trăm sẽ hầu hạ anh ta chu đáo, y như chăm sóc anh vậy."

Trình Kỳ trong bóng tối nhìn Tằng Ảm thật sâu, sau đó bất ngờ nắm chặt lấy tay anh, "Vậy em nhất định, nhất định phải nhớ kỹ lời anh. Tuyệt đối không nên cố chấp với anh ta, cố gắng đừng gây xung đột với anh ta, cố hết sức thỏa mãn anh ta."

Cảm nhận được tay mình bị bóp chặt đến đau, Tằng Ảm nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Trình Kỳ, bỗng có cảm giác như họ sắp phải sinh ly tử biệt vậy.

Nếu lúc đó Tằng Ảm tinh ý một chút, hẳn đã nhận ra trong mắt Trình Kỳ là một nỗi buồn nặng nề cùng sự tự trách sâu sắc.

Bàn tay đang nắm lấy tay anh kia vẫn run rẩy không ngừng, mãi mà chẳng buông ra.

......

Từ sau sinh nhật mình, ham muốn tình dục của Cố Phong Miên rõ ràng tăng lên.

Sau một lần quan hệ quá đà khiến một MB bị thương, hắn quyết định dừng lại những ngày tháng chỉ biết phát tiết mà không có chút khoái cảm nào.

Đoạn thời gian này, hắn hay nằm mơ.

Có khi là góc nhìn của "thượng đế", có khi lại là góc nhìn thứ nhất.

Thế giới trong mơ chân thật đến mức mỗi lần tỉnh dậy, hắn đều không thể phân biệt được đâu là mộng, đâu là thực. Kèm theo đó, là nỗi nhớ da diết thân thể của Tằng Ảm.

Lúc ở trong mơ, khi hắn ở góc nhìn thứ nhất, thân thể không bị khống chế hung hăng đ* Tằng Ảm dưới thân, cảm nhận được sự khoái lạc tột cùng khi đưa bản thân lên đỉnh, xây dựng khoái cảm của cơ thể mình trên nỗi đau của người bên dưới.

Nhưng mỗi khi tỉnh giấc, những dục vọng trống rỗng của anh lại chẳng được giải tỏa. Dù có lên giường với người khác, vẫn luôn cảm thấy thiếu một điều gì đó, chẳng thể như trong mơ cực hạn cao trào.

Khi chia tay, Tằng Ảm chẳng mang đi gì, cũng chẳng nhận lại gì.

Cố Phong Miên ngày trước không để ý, nhưng giờ nghĩ lại, đúng là Tằng Ảm đã ở bên hắn lâu nhất.

Ít ra cũng ba năm, dù có làm chuyện dại dột gì đi nữa, cũng không đến mức không thể cứu vãn.

Thế là trong ngày hôm đó, Cố Phong Miên tìm số tài khoản Alipay của Tằng Ảm, chuyển cho anh một khoản tiền.

Tối đến, tiền bị chuyển trả lại, không kèm bất kỳ tin nhắn nào.

【Ý gì đây? Thấy ít à?】

Tằng Ảm vẫn không có bất kỳ phản hồi nào.

Mà bên kia Tằng Ảm mặc dù không biết vì sao Cố Phong Miên vô duyên vô cớ chuyển tiền cho anh, nhưng anh chỉ muốn cắt đứt hoàn toàn liên hệ với người này, nên tất nhiên không cần phải hồi đáp gì thêm.

Chuyện Cố Phong Miên dây dưa tưởng như đã chấm dứt.

Cho đến ba ngày sau, vào một ngày cuối tuần, khi Trình Kỳ không ở căn hộ, Tằng Ảm đang nằm trong phòng dùng điện thoại đặt trà sữa cho hắn, còn cẩn thận ghi chú phải là loại "full đường". Không lâu sau, chuông cửa vang lên.

Tằng Ảm còn đang thắc mắc không biết đó là Trình Kỳ quay về hay là shipper, anh hoàn toàn không ngờ người mình thấy khi mở cửa lại là Cố Phong Miên.

Cố Phong Miên vẫn giữ nguyên dáng vẻ quen thuộc ấy, ánh mắt lúc nào cũng vênh váo tự đắc, lạnh lùng và khinh khỉnh, như thể trên đời này chẳng ai xứng để hắn để mắt tới.

Nhưng Tằng Ảm phải nói sao đây?

Anh không thể không thừa nhận, khi nhìn thấy gương mặt của Cố Phong Miên, trái tim vốn đã nản lòng thoái chí của mình vẫn không khỏi run rẩy. Giống hệt như lần đầu tiên gặp hắn, trong mắt anh rực rỡ lấp lánh.

Nhưng dù tim có rung động đến đâu, lòng tự trọng của anh cũng không cho phép bản thân lại một lần nữa bỏ mặc cảm nhận của Trình Kỳ, càng không thể để mình và Cố Phong Miên dây dưa thêm gì nữa.

"Gió nào thổi anh đến đây vậy? Cũng gần nửa năm rồi chưa gặp." – Tằng Ảm tay vẫn nắm chặt lấy tay nắm cửa, chỉ mong có thể lập tức đóng lại.

"Sao? Không mời tao vào nhà người tình mới của mày ngồi chơi à?"

Không đợi Tằng Ảm từ chối, Cố Phong Miên đã trực tiếp đẩy anh ra, bước vào nhà còn thoải mái tham quan khắp nơi.

"Tằng Ảm, mày sa sút đến mức này từ bao giờ vậy?" – Cố Phong Miên thậm chí không thèm thay giày, cứ thế bước quanh căn hộ nhỏ hẹp này.

"Yêu cầu của mày với người tình mới giờ thấp vậy sao? Sau khi từng sống ở căn hộ của tao, mày lại có thể chịu đựng ở trong cái ổ chó này à? Tao thật sự tò mò đấy."

"Cố Phong Miên, tôi cho anh ba giây. Không ra khỏi đây thì đừng trách tôi không khách sáo."

"Ôi trời, tao sợ quá cơ." – Cố Phong Miên rõ ràng khinh thường lời đe dọa của Tằng Ảm, cười khẩy, "À đúng rồi..."

"Người tình mới của mày tên là Trình Kỳ thì phải? Bạn cùng phòng đại học, chia tay tao chưa bao lâu đã nhào vào lòng nó rồi, nhanh đến mức tao cũng phải cúi đầu bái phục."

"Nghĩ lại thì, ai mà biết lúc mày còn đang yêu tao, có phải đã lén lút dây dưa với nó rồi không? Bắt cá hai tay, Tằng Ảm, mày giỏi lắm đấy!"

Tằng Ảm thực sự bị những lời của Cố Phong Miên làm cho cạn lời.

Cố Phong Miên dựa vào đâu mà còn dám mở miệng nói như vậy?

Dù sao đi nữa, khi còn bên nhau, anh chưa từng dây dưa với bất kỳ ai khác. Còn Cố Phong Miên thì sao? Mỗi đêm một người đàn ông, thậm chí còn chơi cả mấy người cùng lúc.

Tằng Ảm không biết có nên cảm ơn Cố Phong Miên không nữa, vì chí ít khi còn bên nhau, hắn chưa từng bắt anh phải trải qua mấy trò dơ bẩn ấy.

Cố Phong Miên tiếp tục bước vào phòng, ánh mắt dừng lại trên chiếc giường lớn giữa phòng, "Bọn mày đã làm rồi?"

"Rồi."

Tằng Ảm trả lời, nhưng trên mặt Cố Phong Miên lại không có chút cảm xúc nào.

"Tao nghe nói, gần đây bọn mày đánh một bạn học đến mức phải nhập viện. Mày nói xem, nếu tao dùng chút quan hệ để bóp méo sự thật, liệu nhà trường còn dám giữ bọn mày lại không? Ít nhất, cũng phải bị xử phạt, nhỉ?"

"Vậy anh muốn thế nào?" Tằng Ảm hỏi.

Cố Phong Miên xoay người lại, ánh mắt chắc nịch, nhìn chằm chằm vào Tằng Ảm, "Mày chẳng phải cao ngạo lắm sao? Không nhận tiền của tao, cũng giả vờ không thấy, không trả lời tin nhắn của tao??"

Sau đó, hắn đưa tay chỉ về phía chiếc giường, "Vừa hay, tao đang có hứng. Cởi đồ, leo lên giường đi, tao muốn phát tiết."

"Mà lại..."

"Làm chuyện đó trên chiếc giường mà mày từng cùng với nó, nghĩ thôi mà cũng cứng cả rồi."

Tằng Ảm nghe xong, sắc mặt không chút biểu cảm, lặng lẽ bắt đầu cởi áo khoác.

Cố Phong Miên đứng một bên, thong thả chờ đợi, ánh mắt tràn ngập ham muốn, dục vọng trong mắt càng ngày càng mãnh liệt khi nhìn từng động tác của Tằng Ảm, tựa hồ muốn trực tiếp kéo anh lên giường, mạnh bạo làm tình.

Chiếc áo khoác được Tằng Ảm cởi ra, cầm gọn trong tay, nhưng mà ngoài ý muốn, Cố Phong Miên không có chờ được động tác tiếp theo của Tằng Ảm, đã bị bóng tối bất ngờ bao trùm, khiến cho hắn buộc phải dùng tay hất nó ra.

Áo khoác cứ như vậy bị Cố Phong Miên ném xuống đất. Ngay sau đó, một cú đấm nặng nề của Tằng Ảm giáng thẳng vào bụng hắn. Hắn khụy người, đau đớn gập người xuống, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Tằng Ảm túm lấy cổ, đập mạnh hắn vào bức tường sau lưng.

Rầm ——

Phía sau đầu của Cố Phong Miên đập mạnh vào tường, phát ra một tiếng vang cứng rắn, như thể có thể đâm thủng cả bức tường, chỉ nghe thôi cũng đủ khiến người ta dựng tóc gáy.

"Cố Phong Miên, anh chẳng khác nào một con chó động dục, tự tiện xông vào căn hộ của người yêu tôi, còn định giở trò với tôi lần nữa? Anh tưởng tôi đây sợ anh lắm chắc?"

Tằng Ảm nhíu mày, trên mặt vẫn là nụ cười rạng rỡ thường ngày, nhưng lúc này lại lạnh lẽo như băng, khiến Cố Phong Miên có cảm giác xa lạ đến kỳ lạ.

Hắn chưa bao giờ thấy Tằng Ảm như thế này.

Trong ký ức của hắn, người đàn ông này luôn luôn ân cần đối với mình, dù có bị đối xử lạnh lùng hay thô bạo, vẫn có thể tự dỗ mình vui vẻ, chỉ trong chớp mắt lại có thể trưng ra bộ mặt chó liếm, lẽo đẽo theo sau mông hắn.

Vậy mà giờ đây, hắn lại bị chính người ấy ghì chặt vào tường dùng giọng điệu lạnh lùng.

Nhưng Cố Phong Miên cũng không thể không thừa nhận, Tằng Ảm thế này là dáng vẻ hắn chưa thấy qua, quả thực thú vị hơn nhiều so với trước đây, khiến hắn cảm thấy vô cùng mới mẻ.

Cố Phong Miên xoay nhẹ cổ bị kiềm chế, cảm giác đau đớn dần dịu lại, liền nở nụ cười hứng thú, "Thú vị đấy. Không ngờ mày còn có mặt này nữa. Tao cứ tưởng ngoài cái trò ‘liếm’ ra thì mày chẳng biết làm gì."

"Nhưng mà…"

Cố Phong Miên cười cười, "Kỹ năng đánh nhau của mày còn kém lắm. Phải luyện thêm, kẻo lát nữa..."

"Bị tao cưỡng hi*p mày thì lại mất vui, phải không?"

× Ghi chú:  Có lẽ đây là lần đầu tiên bạn đọc truyện tại Đóa Sen Nhỏ. Bạn có thể tùy biến màu nền và màu chữ theo sở thích ở phần cài đặt trên thanh điều hướng nè. Khi cuộn thì thanh điều hướng sẽ bị ẩn, bạn có thể click vào màn hình để nó hiện lên. Có thể sử dụng phím mũi tên để chuyển chương. Nếu có lỗi xảy ra trong quá trình sử dụng hãy báo cáo lại với mình nha.

Đã lưu pass

Danh Sách Chương
Cài Đặt

Trăm năm trong cõi người ta
Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.
Trải qua một cuộc bể dâu,
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.
Truyện Kiều - Nguyễn Du

Reset

Tham Lam Keo Kiệt

Wattpad: @DoaSenNho - https://www.doasennho.id.vn/

Tải xuống
Đóng

Bình luận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

About Me

Ảnh của tôi
Đóa Sen Nhỏ
Tui là Sen, lý do tui lấy tên này vì tui là một đóa sen trắng biết giả vờ ngây thơ.
Xem hồ sơ hoàn chỉnh của tôi

Bình Luận Gần Đây

Lịch Sử

Tên Truyện Ch
Bạn chưa đọc truyện nào cả

Tổng lượt xem

Đã Lưu